Chuyện thật như đùa: Người mẹ đau bụng dữ dội nhưng cứ nghĩ là đến tháng, mãi...

Chuyện thật như đùa: Người mẹ đau bụng dữ dội nhưng cứ nghĩ là đến tháng, mãi...



Tỉnh giấc vào sáng ngày 21 tháng 12 năm 2016, tôi cảm thấy hoàn toàn bình thường. Tôi không hề có hay biết về những gì mình sắp sửa trải qua. Chỉ vài giờ sau, tôi bắt đầu cảm nhận những cơn gò nhỏ nhưng lại nghĩ, chắc là chẳng sao hết. Cảm giác đau tăng lên từng chút một trong ngày, cho tới khi tôi nghĩ chắc là "đến tháng" rồi vì đúng là tôi còn bắt đầu ra máu một chút.

Tôi tiếp tục một ngày bình thường như bao ngày khác và phớt lờ những cơn đau quặn dường như một lúc một mạnh thêm.

Ngày hôm đó, tôi có một ngày huấn luyện thật bận rộn. Tôi là huấn luyện viên của đội cổ vũ trường cấp 3 tại một trận thi đấu bóng rổ ở trung tâm Cleveland (Ohio, Mỹ). Buổi tối hôm đó, cơn đau càng thêm trầm trọng. Ibuprofen và miếng chườm nóng không hiệu quả. Tôi đau nhiều tới nỗi không thể ngủ nổi dù người kiệt sức, rã rời. Tôi thao thức cả đêm trong tư thế nằm kiểu thai nhi và tự hỏi tại sao những cơn đau quặn bụng của mình lại có thể trở nên dữ dội đến vậy. Tôi chưa từng bị đau tới mức đó trước đây.

Chuyện thật như đùa: Người mẹ đau bụng dữ dội nhưng cứ nghĩ là đến tháng, đến khi nhập viện mới biết mình sắp đẻ con sau... 30 phút nữa - Ảnh 1.

Chị Ally Opfer, 23 tuối, đến từ Cleveland, Ohio (Mỹ) không hề biết mình mang thai cho đến tận ngày lâm bồn

Buổi sáng hôm sau, 22/12, sau khi mẹ tôi thức giấc, tôi nói với mẹ về những cơn đau kinh khủng mà mình phải chịu đựng. Rồi chẳng cách giảm đau nào có hiệu quả khiến tôi thức tới sáng vì đau. Tôi đã bỏ qua thứ thực ra là những cơn gò tử cung nghiêm trọng. Ăn uống chẳng hề ngon miệng, tôi trốn trong phòng's mình vì đau. Tôi biết có điều gì đó không ổn. Những cơn đau không chỉ đơn thuần là đau bụng kinh. Chúng tôi thử dùng nhiều loại thuốc giảm đau hơn và tất nhiên, chúng chẳng có tác dụng gì hết. Mẹ làm bữa tối cho tôi. Còn tôi thì đứng trong bếp, khóc lóc rồi thét lên mỗi lần đưa thức ăn vào miệng đúng lúc cơn gò xuất hiện.

Do tôi quá mệt mỏi và chỉ muốn đi ngủ, mẹ con tôi lên tầng trên để tối có thể nghỉ ngơi trên giường. Ngay khi tôi nằm xuống và mẹ bước ra khỏi phòng's, tôi bắt đầu gào lên rất to. Sau nhiều giờ tôi nhận thấy cảm giác đau còn lớn hơn khi tôi nằm xuống và các cơn gò ngày càng đau cũng như xuất hiện liên tiếp hơn, mẹ hỏi tôi có muốn tới bệnh viện không. Nhưng tôi từ chối.

Chuyện thật như đùa: Người mẹ đau bụng dữ dội nhưng cứ nghĩ là đến tháng, đến khi nhập viện mới biết mình sắp đẻ con sau... 30 phút nữa - Ảnh 2.

Chị Ally (giữa) bị những cơn gò đau đớn hành hạ liên tiếp

Thế rồi một cơn gò khác lại ập đến. Tôi nhìn mẹ và nói: "Chúng ta cần phải đi thôi mẹ ơi. Có chuyện gì đó nghiêm trọng rồi". Tôi biết, chúng tôi thực sự cần đi ngay nếu tôi không muốn có chuyện gì đó xảy ra với tôi mà chưa kịp tới bệnh viện. Lúc này, tôi đau đớn cùng cực Tôi nghĩ mình sắp chết rồi. Thay quần áo xong, tôi ra xe nhưng phải dừng lại rất nhiều lần vì những cơn gò kéo đến.

Chuyến đi TỒI TỆ nhất tôi từng đi và có vẻ như là chuyến đi chậm nhất từ trước đến nay với tôi. Rốt cuộc, chúng tôi cũng tới được phòng's cấp cứu. Tôi nhảy ra khỏi xe, đi qua cửa đến bàn's tiếp bệnh nhân's và gào thét vì đau khi nỗ lực để viết tên lên tờ giấy đăng ký. Nhân viên ở đó hỏi các triệu chứng của tôi, còn tôi thì gắng gượng hết mức có thể để không hét lên quá to.

Tôi nhớ cô ý tá ôm tôi và giúp tôi đi trở lại phòng's khám khi tôi trải qua một cơn gò khác. Cô ấy để tôi nằm lên giường và hỏi tất cả những câu hỏi cơ bản khi bạn phải vào viện rồi đo các chỉ số sống cho tôi. Huyết áp của tôi tất nhiên là tăng vọt và họ quyết định xét nghiệm máu. Bác sĩ bắt đầu tiêm truyền morphine qua đường tĩnh mạch cho tôi nhưng dĩ nhiên, nó không giúp tôi giảm đau. Bên cạnh đó là magie sulfat để giúp tôi không bị co giật.

Ở thời điểm này, tôi có các triệu chứng chuyển dạ nhưng chúng tôi nói với bác sĩ rằng, tôi đã thử thai và kết quả âm tính. Nhìn bề ngoài, tôi cũng chẳng có vẻ gì là mang thai. Do đó, có bầu là điều bất khả thi. Cô y tá muốn mẹ tôi theo dõi những cơn gò của tôi để xem chúng kéo dài bao lâu và cách nhau bao lâu. Bởi chúng trông rất giống các cơn gò tử cung. Thế rồi, cô y tá và bác sĩ trở lại, thông báo, tế bào bạch cầu của tôi rất cao. Điều này đồng nghĩa với việc tôi đang bị một bệnh nhiễm trùng nào đó. Có vẻ như tôi bị sỏi thận.

Chuyện thật như đùa: Người mẹ đau bụng dữ dội nhưng cứ nghĩ là đến tháng, đến khi nhập viện mới biết mình sắp đẻ con sau... 30 phút nữa - Ảnh 3.

Chị Ally sinh con ra trong sự ngỡ ngàng tột độ

Bác sĩ khám bụng cho tôi và phát hiện ra chính xác thứ mà tôi đã thấy: ông ấy cảm nhận một khối cứng ở một bên bụng. Bác sĩ nói nếu là sỏi thận, tôi sẽ cần phải phẫu thuật khẩn cấp để lấy sỏi ra càng sớm càng tốt. Do đó, ông chỉ định tiến hành siêu âm cho tôi xem kích cỡ khối cứng đó như thế nào. Tất nhiên, tất cả chúng tôi, trong đó có bác sĩ, đều nghĩ sẽ nhìn thấy những viên sỏi thận trên hình siêu âm.

Khi chiếc giường bệnh của tôi được đẩy vào phòng's siêu âm, một cơn gò khác lại đến. Nhân viên phụ trách máy siêu âm tỏ ra lo lắng khi tôi nằm đó, kêu gào vì đau. Cơn gò qua đi, cô ấy mới bắt đầu siêu âm. Khi tiến hành siêu âm, đột nhiên, cô ấy há hốc miệng và hỏi tôi: "Chị đang có bầu à?". Còn tôi thì tất nhiên đáp rằng: "Không".

Thế rồi, hoàn toàn đột ngột, không chỉ bác sĩ chạy ào vào phòng's tôi như bay. Mà cả 10 người khác cũng thế - những người ấy tôi còn chưa nhìn thấy mặt vào buổi tối hôm đó.

Khi nhóm bác sĩ và y tá đó đứng chật trong phòng's tôi, tôi đã chuẩn bị tâm lý đón tin xấu nhất, rằng tôi đang cận kề cái chết. Có quá nhiều bác sĩ, y tá trong phòng's tôi, không khí khẩn trương căng như dây đàn tới mức, tôi nghĩ, dù là chuyện gì thì hẳn chuyện đó phải cực kỳ nghiêm trọng.

Thế rồi, bác sĩ thốt lên những lời này với tôi: "Chị đã từng mang thai lần nào chưa?". Tất nhiên, tôi đáp "chưa" với vẻ hoang mang. Ông tiếp: "Chà, có vẻ như chị đang mang thai ở tuần 38 và tử cung đã mở 10cm rồi. Chúng tôi cần chuyển chị lên tầng để sinh bé ngay bây giờ!".

Chuyện thật như đùa: Người mẹ đau bụng dữ dội nhưng cứ nghĩ là đến tháng, đến khi nhập viện mới biết mình sắp đẻ con sau... 30 phút nữa - Ảnh 4.

Chị Ally sinh con ra trong sự ngỡ ngàng tột độ

Tôi sốc nặng. Tôi chưa sẵn sàng để có con. Tôi không thể có con được. Mặt tôi rắng bệch ra. Tôi bắt đầu khóc và gào thét. Tôi THỰC SỰ SỢ HÃI.

Sau đó, tôi phát hiện, mình còn mang thai nhiều hơn 38 tuần. Đã là tuần thứ 42 của tôi. Không những tôi chẳng có biểu hiện gì bên ngoài về việc chuyển dạ. Tôi thậm chí còn chẳng biết mình chuyển dạ và sắp sinh!

Huyết áp của tôi vẫn cao và bác sĩ thông báo, tôi phải được truyền magie sulfat để không bị co giật và rằng tôi đang đứng bên bờ vực của một cơn nhồi máu cơ tim. Họ cũng nói, nếu tôi đợi lâu thêm chút nữa mới vào bệnh viện, tôi có thể sẽ chết. Tôi đang rất yếu. Yếu hơn nhiều so với hình dung của tôi.

Bác sĩ buộc một thiết bị giám sát thai nhi lên bụng tôi rồi kiểm tra xem đầu em bé ở vị trí nào. Em bé đang ra. Thật không may, là ngôi ngược nên tôi phải sinh mổ lập tức. Bệnh viện đã gọi cho bác sĩ phụ trách và cô ấy đang trên đường tới. Tôi ký vào giấy tờ đồng thuận và việc chuẩn bị cho ca mổ sinh cấp cứu được tiến hành khẩn trương.

Bác sĩ thông báo, đã đến lúc đưa em bé ra ngoài và tôi cảm thấy hơi căng thẳng.

Thế rồi, tôi nghe tiếng thông báo: "Giờ chào đời: 3 giờ 31 phút sáng". Mẹ và tôi nhìn nhau, như muốn nói với nhau: "Khóc đi nào. Làm ơn khóc đi nào con. Làm ơn hãy khóc đi, bé con". Nhờ đó, chúng tôi biết con khỏe mạnh và ổn. Rốt cuộc, con cũng cất tiếng khóc và chúng tôi cũng vậy. Rốt cuộc, tôi biết rằng mình thực sự vừa chuyển dạ và vừa sinh con. Tôi nằm đó, trào nước mắt hạnh phúc và lắng nghe trong nỗi niềm choáng váng, rung động tiếng khóc của con. Tôi không thể nhìn thấy con. Nhưng tôi có thể nghe tiếng con.

Chuyện thật như đùa: Người mẹ đau bụng dữ dội nhưng cứ nghĩ là đến tháng, đến khi nhập viện mới biết mình sắp đẻ con sau... 30 phút nữa - Ảnh 5.

Bé Oliver chào đời hoàn toàn khỏe mạnh

Mẹ tôi bước đến gần em bé và chụp ảnh, quay phim khi họ lau sạch người con, đặt con lên cân. Rồi mẹ mang điện thoại lại để tôi thấy con trai tôi trông như thế nào. Tôi kinh ngạc. Tôi vẫn sốc vì đó là con tôi. Tôi quá hạnh phúc. Trong lúc tôi được khâu vết mổ thì em bé cũng được đưa trở lại cho tôi. Mẹ tôi bế Oliver trong lúc tôi đưa tay's ra chạm vào con, hôn con và trò chuyện với con.

Họ đặt con trai lên ngực tôi khi chúng tôi được đẩy trở lại phòng's. Tôi run rẩy vì thuốc mê (hiện tượng này là bình thường) đến nỗi tôi sợ để con nằm trên ngực tôi sẽ không an toàn. Rồi chúng tôi vào phòng's và bố tôi bước đến để gặp cháu trai của ông. Bố mẹ đã gọi điện cho mọi thành viên trong gia đình tôi để thông báo tin vui. Lúc đó là nửa đêm nên tất cả mọi người đều bị dựng dậy vì tin lành bất ngờ này. Tất nhiên, ai cũng bối rối vì không ai, trong đó có tôi, lại nghĩ tôi có bầu. 

Chuyện thật như đùa: Người mẹ đau bụng dữ dội nhưng cứ nghĩ là đến tháng, đến khi nhập viện mới biết mình sắp đẻ con sau... 30 phút nữa - Ảnh 6.

Bé Oliver là món quà Giáng sinh đặc biệt nhất từ trước đến nay của chị Ally

Vào ngày Giáng sinh, 2 ngày sau khi Oliver chào đời, tôi giới thiệu con trên mạng xã hội. Cho tới bây giờ, tôi vẫn nhận được những phản ứng kỳ diệu, tình's yêu và sự ủng hộ của mọi người. Rất nhiều người liên lạc và đề nghị gửi tặng hai mẹ con những thứ cần thiết. Tôi mãi mãi biết ơn những gì mà mọi người đã làm cho chúng tôi.

Thật không may, tôi quá yếu. Còn Oliver bị vàng da. Vì thế, chúng tôi phải ở lại viện lâu hơn. Chúng tôi ăn mừng Giáng sinh trong viện. Gia đình tôi đã mua bữa tối Giáng sinh và những món quà khác, mang tới viện. Chúng tôi cùng ăn, cùng mở quà trong phòng's bệnh của tôi. Cả các y tá phải làm việc trong dịp Giáng sinh cũng nhận được quà. Đó là Giáng sinh đặc biệt nhất từ trước đến nay!

Ngày 26 tháng 12, chúng tôi được phép xuất viện. Đã đến lúc về nhà rồi!

Tôi quá háo hức được đưa Oliver về nhà, được chỉ con thấy ngôi nhà thân yêu và chúng tôi sẽ bước sang một chương mới trong đời. Mọi thành viên trong gia đình đều nhiệt tình's giúp đỡ hai mẹ con. Việc làm mẹ đòi hỏi bạn phải có sự thích nghi nhất định. Và sự thích nghi đó thậm chí còn lớn hơn khi bạn không hề nghĩ mình sẽ làm mẹ.

Nguồn: Cafemom










Nguồn: afamily .vn

Đăng nhận xét

0 Nhận xét